Diary

MONG ĐƯỢC HIỂU VÀ THƯƠNG!!!

 


 

Phụ nữ ah, con gái ư?

Mang thân phận là chân yếu tay mềm, ai cũng mong ước được gặp người mình thương, chỉ vậy mà dựa vào, mà giao hết chỉ việc vươn lên như 1 cái cây đã có chất dinh dưỡng từ đất và ánh nắng từ mặt trời. Ước mơ của cô gái nào cũng đẹp đẽ, cũng mơ mộng, cũng xa và cũng cao.

Em nhỏ bé, nhưng đời trớ trêu phải bắt em mạnh mẽ.

Em cảm xúc nhưng đời bắt em phải đối mặt với khô khốc.

Em lãng mãn, bay bổng nhưng cuộc sống lại vỗ vào những phũ phàng, đắng cay.

Mọi thứ đã cuốn trôi Em, đã gội rửa em thành 1 đứa mang trong mình cốt cách của 1 thằng đàn ông. Giá như em có sức mạnh và hình thể, em sẽ làm được nhiều thứ mà mình mong muốn. Em muốn làm nhều thứ, em ko ngại khó khăn gian khổ, nhưng đừng vùi dập tình thần em được không?

Ở đời ư, người ta nhanh quên đi lắm, người xuất hiện bên cạnh mình lúc gian khổ, khó khăn là tri kỉ, là thương yêu, nhưng mà ít ai lại muốn nhớ đến. Vui vẻ thì ghi khắc, gian khổ thì lãng quên…

Đôi khi em tự hỏi mình “liệu buông đi có được không”? “liệu mình không gồng nữa có được không”? nếu không có mình mọi thứ có xáo trộn lên không? Rất tiếc là Em ko có 1 mình, 2 chữ giá như cứ nhảy bần bật trong tâm trí Em, không có quyền lựa chọn vậy thì phải đối mặt, lại xoáy sâu vào những thứ cũ rích và nhàm chán.

Cô đơn đến cùng cực là cảm giác lúc này của Em, bế tắc và bất hạnh ngay chính trong từng hơi thở và suy nghĩ. Em không hề tiêu cực, nhưng cũng cần có động lực /

Thương em vô cùng, thương cho năm tháng thanh xuân của em qua đi trong mớ hỗn độn…

Previous Post Next Post

You Might Also Like

No Comments

Leave a Reply