Diary

Rời đi!!!

Rời khỏi 1 cuộc hẹn chưa bao giờ khó đến vậy, mình không thể nhấc thân mình đứng lên dứt khoát và mạnh mẽ như mình vẫn từng làm…

Dòng lục bình trôi mang theo thứ ánh sáng xanh đỏ hắt lên từ dòng sông. Xa xa là cả thành phố sáng đèn nhấp nhánh, hoa lệ. Bạn rời bỏ mình đi 1 cách nhẹ nhàng để đi theo người mà bạn gắn bó, mình đau đến nghẹt thở. Đúng là đời mà đắng ngắt, tại sao tim mình lại đau đớn đến vậy, tại sao cơ thể mình lại bất động như vậy, tại sao nước mắt mình lại… mình nhắc bạn về đi là bạn đi liền bạn có hiểu được sự ở lại 1 mình của mình đau đến mức nào không? Làm sao để quên đi bạn, người mà làm cho mình ko thôi nhớ nhung. Mình hiểu bạn không thuộc về thế giới của mình, bạn thuộc về thế giới mà mình có vươn tay nhón chân cũng ko thể với tới được. Tại sao mình ko thể quên được hình bóng đó, sự nhẹ nhàng của bạn lại là thứ mà mình thích thú🥹

12/09/25 là ngày đã rơi nước mắt vì sự vô tâm mà bạn dành cho mình!

Mình muốn gửi tâm hồn mình trôi theo dòng lục bình kia, muốn gửi hình bóng ấy trôi theo dòng nước về nguồn… nhẹ lòng một chút được không?

Previous Post

You Might Also Like

No Comments

Leave a Reply